Lâm Vĩnh-Thế
Có thể nói lực lượng quân sự của Việt Nam Cộng
Hòa đã trưởng thành vượt bậc trong thời gian của nền Ðệ Nhị Cộng
Hòa. Khi được thành lập vào năm
1950, với quân số chỉ vào khoảng 60.000, lực lượng này mang tên là
Quân Ðội Quốc Gia Việt Nam. Trong
thời gian Ðệ Nhứt Cộng Hòa (1955-1963), lực lượng được cải danh thành
Quân Ðội Việt Nam Cộng Hòa. Từ 1965
trở đi, lực lượng quân sự này chính thức mang tên Quân Lực Việt Nam Cộng
Hòa (QLVNCH), và vào năm 1970, với sự trợ giúp rất tích cực của Hoa
Kỳ, đã có một quân số lên đến trên 1 triệu người, với đầy đủ tất
cả các quân binh chủng trang bị rất tối tân, gần như rập khuôn theo
quân đội Mỹ, để có thể đương đầu với cuộc chiến tranh xâm lăng do Bắc
Việt phát động với viện trợ quân sự rất lớn lao của khối Cộng Sản
mà quan trọng nhứt là từ Liên Xô và Trung Cộng. QLVNCH trở thành một niềm tự hào của
Miền Nam nhưng cũng trở thành một con dao hai lưởi cho sự an nguy của
Miền Nam. Nó đã có thể giúp VNCH
đương đầu một cách hiệu quả với những sư đoàn tinh nhuệ trang bị vũ
khí hiện đại của phe Cộng sản từ Miền Bắc xâm nhập vào trong hai
cuộc Tổng Tấn Công vào năm 1968 và 1972, nhưng cũng chính vì không còn
nhận được đầy đủ quân viện để chi cho hoạt động của nó mà Miền Nam
đã sụp đổ một cách thảm hại trong một thời gian ngắn kỷ lục, chỉ
có 44 ngày.