Vĩnh
Nhơn
"Dê rô ... ô ... ô, vít ", tiếng hô lớn của thằng Bảy Bò làm Hưng giựt mình choàng dậy. Tụi nó bắt đầu rồi ! Hưng nhảy cái rột xuống khỏi giường và quỵ luôn tại chỗ. Cái đau từ chân truyền lên tới óc trong một phần triệu giây làm Hưng muốn tắt thở luôn. Lồm cồm ngồi dậy, hai tay ôm lấy bàn chân trái đang băng tùm lum, nó ngước lên coi giờ ở cái đồng hồ treo tường. Gì mới đó mà hơn ba giờ rưởi rồi, vậy là mình làm được một giấc khá quá, hơn hai tiếng lận. Nó nhớ lại sau khi ăn cơm trưa xong, nó leo lên cái giường kê sát cửa sổ trổ ra sau hè, ôm cuốn "Nhạc Phi diễn nghĩa", định coi cho qua thì giờ, không dè nó ngủ quên luôn lúc nào không hay. Mặc dù cái chân mới bị đứt vì miểng chai chiều hôm qua, hậu quả của một trận đá banh ở cái bãi đất trống đằng sau vựa củi của ông Tư, nó vẫn hẹn với tụi bạn sẽ chơi đánh trỏng chiều nay.